Để điều trị thành công bệnh ung thư, thuốc men chỉ hỗ trợ 30%, đến 70% còn lại là nhờ ý chí và tinh thần của chính người bệnh. Chính vì vậy sự yêu thương, chia sẻ và động viên từ gia đình chính là nguồn tiếp sức chiến thắng bệnh tật. Tinh thần lạc quan giúp bệnh nhân dễ dàng vượt qua căn bệnh hơn - Ảnh: P.L Băng Tâm ở quận Gò Vấp, TP HCM, là một bệnh nhân ung thư vú. Tháng 12/2012, trong một lần tự kiểm tra ngực khi tắm, cô gái trẻ tình cờ phát hiện một cục u nhỏ ở ngực trái. Từ đây Tâm bắt đầu hành trình đấu tranh chống lại căn bệnh mà rất nhiều phụ nữ mắc phải. Sợ gia đình buồn, cô âm thầm một mình đến bệnh viện khám, bác sĩ siêu âm không nhìn thấy do khối u bé quá. Chọc dịch, xét nghiệm bác sĩ nghi ngờ cô bị u ác tính, chỉ định nhập viện, tiểu phẫu lấy mẫu sinh thiết bệnh lý. Đến lúc này, Băng Tâm mới báo cho bố mẹ. Khi biết kết quả u ác tính, cô vô cùng suy sụp. Nhìn bố mẹ khóc lên khóc xuống vì thương con gái, Tâm quyết định phải cứng rắn để động viên song thân. Sau tiểu phẫu, khối u phát triển nhanh lên đến 2,5cm, cả nhà quyết định cho con gái điều trị tại Bệnh viện Ung bướu TP HCM. Quãng đường từ nhà đến bệnh viện khoảng 20 phút đi xe máy, lần nào cô đến bệnh viện làm xét nghiệm máu hay chụp hình phổi, nhũ ảnh, siêu âm tim… mẹ cũng đi cùng như một cách bù đắp tình cảm cho con, dù mẹ vẫn ngồi sau xe máy do chính cô chở. Từ khi Tâm nhập viện đến lúc chính thức mổ đoạn nhũ nạo hạch tái tạo (cắt phần ngực bị u, nạo hạch nách và tái tạo lại ngực từ chính vạt da mỡ, da cơ từ vùng lưng của bệnh nhân) là ròng rã một tháng trời, vắt qua Tết Nguyên Đán. Sau ca mổ kéo dài 8 tiếng và 10 ngày nằm viện, cô trở về nhà nhưng trong vòng một tháng sau đó ngày nào cũng phải tới bệnh viện thay băng. Rất may, Tâm không bị di căn. Sau khi phẫu thuật, Băng Tâm trải qua giai đoạn hóa trị, truyền 6 toa thuốc. Hiện nay cô đã truyền được 3 toa, dự kiến đến tháng 8 sẽ kết thúc liệu trình. Toa thuốc cô truyền thuộc loại rẻ nhất, giá mỗi toa là 3,5 triệu đồng, mỗi lần truyền kéo dài khoảng 2 giờ. Băng Tâm cho biết nhờ sức khỏe và tinh thần tương đối tốt nên khoảng 10 giờ sau khi vào thuốc hóa trị mới bị “vật”, mỗi lần kéo dài cả tuần lễ. Người nào sức chịu đựng kém có thể bị thuốc hành đến cả chục ngày. Những lần như thế, bệnh nhân sẽ ói liên tục, không ăn được, vật vã, chỉ nằm một chỗ, không thể làm gì. Có người không chịu nổi đau có thể la hét, phá phách đồ đạc, nhưng Tâm không đến mức thế. Cô nói rằng một trong những điều giúp mình luôn vui vẻ và lạc quan chính là sự quan tâm chăm sóc của bố mẹ. Mẹ luôn sẵn sàng nấu bất kỳ món gì con gái thèm để có sức khỏe vượt qua bệnh tật. Bố mẹ cầu Phật mỗi ngày phù hộ cho con gái. Anh chị em, bạn bè thân thiết thường xuyên hỏi thăm và động viên cô. Băng Tâm kể, nhìn những người bệnh nặng hơn mình, cô cảm thấy mình vẫn còn may mắn. Cô luôn cố gắng vui vẻ để người thân khỏi sốc. Nhiều người cứ nghe thấy từ “ung thư” là có cảm giác về một dấu chấm hết, nhưng thực ra bệnh nhân như Băng Tâm hoàn toàn vẫn có thể kết hôn và 5 năm sau phẫu thuật, có thể sinh con bình thường. Chỉ có điều cô không thể cho con bú ở bên ngực bị ung thư do đã đoạn nhũ nên không còn tuyến sữa. Hầu như những bệnh nhân ung thư vú nằm cùng phòng điều trị với Băng Tâm đều được gia đình rất yêu thương chia sẻ. Chị Mai Anh (32 tuổi, Đà Lạt, Lâm Đồng) phát hiện u ngực khi đang cho con bú được 12 tháng. Khối u của chị phát triển rất nhanh. Lần nào xuống Bệnh viện Ung bướu TP HCM thăm khám và điều trị, chồng chị - anh Tuấn Minh cũng tháp tùng và đảm nhận vai trò người nuôi bệnh. Còn em bé ở nhà được hai bà nội, ngoại thay nhau chăm sóc. Anh Minh luôn khuyên vợ phải vì chồng vì con mà cố gắng vượt qua bệnh tật. Thời gian đầu mắc bệnh, chị vô cùng suy sụp, anh vừa động viên vợ vừa nhờ các chị em khác trong phòng tác động giúp. Cuối cùng, chị lại trở thành là người lạc quan sống nhất phòng. Vợ chồng anh đang dự định mua ôtô, vì chị bệnh nên kế hoạch phá sản. Anh Minh nói đùa: “Mình sẵn sàng đổi cái xe để lại cái ti của vợ”, khiến chị bật cười. Ngoài các chi phí dành riêng cho điều trị bệnh tiêu tốn hơn trăm triệu đồng trong đó có 15,5 triệu cho phẫu thuật đoạn nhũ, 5 triệu đồng một toa thuốc hóa trị, chỉ riêng tiền vé máy bay đi lại rồi thuê khách sạn nghỉ cho mỗi lần chị xuống Sài Gòn truyền thuốc cũng tốn vài chục triệu. Sau khi thuốc vô khoảng 8 tiếng đồng hồ là chị đã lên cơn vật vã nên bao giờ vợ chồng chị phải tìm cách về nhà tại Đà Lạt sớm nhất để chị không bị đau trên đường đi. Có thể nói, với những bệnh nhân ung thư, giai đoạn vật vã sau hóa trị, xạ trị là đáng sợ nhất. Việc truyền thuốc chỉ có hiệu quả nếu thuốc khiến bệnh nhân rụng tóc, da và móng tay móng chân đen sạm, người đau đớn vật vã (ở một số loại thuốc thì không có các phản ứng này). Không những thế, sau phẫu thuật, chị em không được xoay gập người, không làm việc nặng hay mang xách quá 2kg. Đặc biệt việc phải cắt bỏ vòng 1, vốn là biểu tượng của sắc đẹp, nữ tính, khiến nhiều chị em có cảm giác mặc cảm, tự ti trước mặt chồng hay người yêu. Chị Thùy Trang 43 tuổi, Bến Lức, Long An, thời gian đầu sau phẫu thuật không dám gần chồng, đến giờ đi ngủ, chị mang chiếc gối to chắn giữa hai người. Chồng chị phải giải thích rất nhiều rằng anh không coi trọng cái vòng 1 chỉ cần chị khỏe mạnh; không cần chị phải làm quá sức, chỉ cần chị hiện hữu bên bố con anh; là anh hạnh phúc lắm rồi. Dần dần chị Trang mới trở lại cuộc sống bình thường. Những lúc chị vật vã vì vào thuốc hóa trị, anh và cậu con trai đang học cấp 2 đều ở bên, sẵn sàng cho chị cào cấu, cắn xé để giảm đau. Tuy nhiên, không phải chị em nào cũng nhận được sự chăm sóc hỗ trợ từ người thân, đặc biệt từ chồng. Chị Thanh Vy ở quận 9, TP HCM, phát hiện có u ngực khi 42 tuổi. Vợ chồng chị kết hôn đã 14 năm nhưng vẫn chưa có con. Vợ bệnh, chồng chỉ làm nhiệm vụ “xe ôm” đưa đón chị đến bệnh viện còn không quan tâm đến bất kỳ việc gì, từ chi phí khám chữa bệnh cho đến thuốc thang, ăn uống. Chị Vy nằm viện không có người chăm sóc, may mà phát hiện u sớm chưa bị di căn, thuốc thang cũng còn ở mức rẻ, lại được bảo hiểm y tế hỗ trợ. Tuy nhiên, nằm trong viện, chị khóc suốt, bác sĩ và các bạn cùng phòng liên tục nhắc nhở chị hãy lo cho bản thân mình. Tinh thần không tốt, sức khỏe kém nên chị đã bị tụt toa khi hóa trị, có nghĩa là thuốc không phát huy tác dụng. Theo Thạc sĩ, bác sĩ Nguyễn Văn Phùng, Bộ môn Phẫu thuật Tạo hình - Thẩm mỹ, Đại học Y dược TP HCM, phụ nữ trẻ sau tái tạo vú vẫn có thể lập gia đình và sinh con bình thường. Tuy nhiên bên vú tái tạo không có sữa nên không thể cho con bú. Một bác sĩ ở Bệnh viện Ung bướu TP HCM khuyên, sau phẫu thuật đoạn nhũ hay tái tạo vú, bệnh nhân vẫn có thể sinh hoạt vợ chồng nhưng cần tránh động chạm vào vết mổ một thời gian. "Để vượt qua căn bệnh này, bác sĩ và thuốc men chỉ hỗ trợ 30%, còn 70% là nhờ ý chí và tinh thần của bệnh nhân", bác sĩ này cho biết. Theo ông, chị em phải phẫu thuật cắt bỏ khối u ác tính ở ngực cũng không nên quá mặc cảm tự ti về hình thức, bởi thực tế vòng một của nhiều người sau tái tạo lại đẹp hơn nguyên gốc ban đầu. Kết thúc giai đoạn hóa xạ trị, chị em cũng không còn phải chịu cảnh rụng tọc nữa, da dẻ lại hồng hào, cuộc sống về cơ bản trở lại quỹ đạo bình thường. Kim Anh - Lê Phương Nguồn VNExpress