Phụ nữ Trung Quốc thời xưa có tục bó chân tạo thành hình gót sen, người Mỹ sáng tạo thiết bị giúp má lõm thành lúm đồng tiền. Xa xưa, con người sáng tạo những cách thức làm đẹp để bản thân lôi cuốn hơn, từ việc thay đổi hình dạng của bàn chân đến sử dụng những nguyên liệu cực độc lên mặt. Tạo hình chân gót sen của phụ nữ Trung Quốc Sử sách Trung Quốc ghi, vào thế kỷ thứ 10, cung nữ Triệu Phi Yến khi biểu diễn cho Hoàng đế và quần thần xem đã quấn những dải lụa quanh bàn chân và nhảy múa. Hoàng đế rất ấn tượng với dáng điệu của Triệu Phi Yến khi nhảy múa trên đôi chân bó gọn nên gọi nó là "Kim Liên Tam Thốn" (Gót Sen Ba Tấc) và ra lệnh cho những cung phi khác bắt chước. Bó chân trở nên thịnh hành trong giới nữ thuộc mọi tầng lớp của xã hội Trung Quốc và dần thành một tập tục. Quá trình bó chân bắt đầu khi bé gái từ bốn đến chín tuổi, thời điểm vòm bàn chân chưa phát triển hoàn chỉnh. Khâu chuẩn bị, chân được rửa bằng nước ấm, nước súc miệng và máu động vật để làm mềm bàn chân. Ngón chân được cắt càng sát càng tốt để tránh tăng trưởng. Các ngón chân được cuộn tròn dưới bàn chân bằng cách ấn mạnh, từng ngón một rồi xương vòm chân bị bẻ gãy. Sau đó người ta quấn thật chặt chân trong vải, cho đến khi thành hình dạng hoa sen mong muốn. Tạo hình "chân bó gối gót sen" của phụ nữ Trung Quốc thời xưa được cho là rùng rợn. Các chuyên gia cho biết, rất nhiều vấn đề sức khỏe liên quan đến quá trình này, đặc biệt là nhiễm trùng. Băng bó chặt khiến lưu thông máu đến các ngón chân bị tắc nghẽn hoàn toàn, vết nhiễm trùng trên ngón chân không bao giờ lành, cuối cùng dẫn đến thịt thối rữa. Chưa kể đến khả năng di chuyển của phụ nữ với đôi chân băng bó bị hạn chế lớn, thậm chí nhiều người phải chịu đựng khuyết tật cả đời vì gãy xương và nhiễm trùng khủng khiếp. Đến cuối thập niên 1960 thì tục này về cơ bản đã chấm dứt. Thiết bị tạo ra má lúm đồng tiền Rất nhiều người ao ước có má lúm đồng tiền. Năm 1936, Isabella Gilbert đã phát minh một chiếc máy có thể tạo ra lúm đồng tiền. Thiết bị này gồm một cỗ máy giống như lò xo với hai núm tròn, chỉ cần ấn mạnh nút này vào má để tạo ra hai vết lõm trên hai bên mặt. Năm 1947, các bác sĩ tại Hiệp hội Y khoa Mỹ tố cáo chiếc máy này vì tin rằng nó có thể dẫn đến ung thư. Người La Mã dùng nước tiểu làm trắng răng Người đầu tiên phát minh ra kem đánh răng để vệ sinh răng miệng là người Ai Cập. Kem đánh răng cổ đại không giống như những gì chúng ta sử dụng ngày nay. Chúng chỉ là một hỗn hợp của đá bọt, một loại đá núi lửa rất nhẹ và xốp, giấm, rượu vang. Người La Mã dùng nước tiểu nhập khẩu từ Bồ Đào Nha. Người ta tin rằng nước tiểu Bồ Đào Nha hiệu quả hơn nước tiểu La Mã. Nước tiểu chứa amoniac, một chất làm sạch có trong kem đánh răng thời nay. Những người La Mã giàu có sẵn sàng trả tiền để mua loại nước tiểu Bồ Đào Nha làm trắng răng này. Về sau, với sự sụp đổ của đế chế La Mã, phương pháp vệ sinh răng miệng của họ đã bị mất. Người Hy lạp và La Mã dùng phân cá sấu trong phòng tắm bùn để làm đẹp Những phụ nữ đắp lên người hỗn hợp bùn và phân cá sấu để làm đẹp da. Một niềm tin phổ biến của con người thời kỳ này là phân bò sát có sức mạnh làm chậm quá trình lão hóa. Vì vậy người Hy Lạp và La Mã thường đổ đầy bồn tắm của họ bằng hỗn hợp bùn ấm và phân cá sấu. Sau đó, họ ngồi đó hàng giờ với hy vọng làn da của mình trở nên trẻ trung. Đây chắc chắn là một trong những thực hành làm đẹp thô thiển nhất, nhưng không có ai bị tổn hại trong khi dùng. Chất làm trắng da từ carbonate chì cực độc Thời xa xưa, làn da trắng là biểu tượng của địa vị, quyền lực. Vì thế con người đã thực hiện các biện pháp cực đoan để có được làn da sáng trắng đó. Phụ nữ thế kỷ 16 đã sử dụng Ven Venetian Ceruse, thường được biết đến với tên gọi là rượu mạnh, làm từ chì cacbonat. Ven Venetian được coi là sản phẩm có sẵn tốt nhất làm trắng trong thời cổ đại. Các chuyên gia cho biết chì trắng trong Ven Venetian là nguyên nhân gây ngộ độc chì ở nhiều phụ nữ. Nó cũng dẫn đến tổn thương da và thậm chí tử vong nếu sử dụng trong thời gian dài. Ven Venetian được cho là gây ra cái chết của Maria Coventry, Nữ bá tước xứ Bruno, vào năm 1760, khi mới 27 tuổi. Cô thường xuyên sử dụng Venetian Ceruse để che đi những khuyết điểm trên da, cuối cùng chết vì ngộ độc chì. Phương pháp này dần biến mất từ đó. Cuối những năm 1800, vẻ đẹp được định nghĩa bằng kiểu tóc chải gọn gàng, cổ dài, thân hình cao mảnh khảnh với ngực đầy đặn, quần áo ôm sát vào cơ thể. Tất cả phần da thịt lộ ra đều được phụ nữ sử dụng bút màu xanh vẽ lên tĩnh mạch cho rõ, tạo ra ảo ảnh về một làn da trắng sáng, ngay cả dưới ánh sáng màu vàng. Thúy Quỳnh (Theo Unbelievable) Mua hàng tại Tin Học Như Ý Nguồn: VNExpress