Phơi xác người chết, đâm nhau trong lễ hội hay chặt ngón tay... Nhiều bộ lạc ở Indonesia vẫn còn lưu truyền các tập tục cổ xưa, kỳ dị và rất man rợ. Cứ ba năm một lần, xác chết sẽ được khai quật, rửa sạch, lau chùi và mặc quần áo. Bộ tộc Toraja ở vùng núi Tana Toraja, Sulawesi (Indonesia) có truyền thống rất kỳ lạ. Họ đưa người thân đã chết ra khỏi ngôi mộ và thực hiện nghi lễ Ma'nene. Nghi lễ là một cách để người Toraja thể hiện sự tôn trọng với người đã khuất, thậm chí rất lâu sau khi cái chết đã xảy ra. Cứ ba năm một lần, xác chết sẽ được khai quật, rửa sạch, lau chùi và mặc quần áo (thường là quần áo đẹp nhất hoặc yêu thích của người quá cố), rồi đi vòng quanh làng. Sau buổi lễ, gia đình sẽ chụp ảnh với người đó và đưa họ trở lại ngôi mộ. Người Toraja tin rằng bằng cách làm điều này, linh hồn của người đã khuất sẽ ban phước cho họ. Hình nộm người chết (Tau Tau) Tau Tau là hình nộm chạm khắc từ gỗ hoặc tre đại diện cho người đã chết. Cũng là một truyền thống từ Tana Toraja, Tau Tau là hình nộm chạm khắc từ gỗ hoặc tre đại diện cho người đã chết, thường giống người đó và có thể tìm thấy gần mộ. Người Toraja tin rằng linh hồn của người chết sẽ tiếp tục sống qua Tau Tau và phục vụ như người bảo vệ ngôi mộ. Tại một ngôi mộ gọi là Kuburan Batu Lemo, 75 lỗ trong một bức tường đá được lấp đầy bởi Tau Tau. Ngôi mộ này ước tính đã xây dựng từ thế kỷ XVI, là ngôi mộ lâu đời thứ hai ở Toraja. Chôn trẻ sơ sinh chết trong lỗ cây (Passiliran) Nếu các em bé Toraja chết trước sáu tháng tuổi, cha mẹ sẽ bọc bằng lá Enau và chôn xác bên trong lỗ của một cây Tarr. Người Toraja còn có một nghĩa trang bé ở gốc cây. Đối với họ, trẻ dưới sáu tháng tuổi (và không có răng) được coi là thiêng liêng. Vì vậy, nếu các em bé Toraja chết trước sáu tháng tuổi, cha mẹ sẽ bọc bằng lá Enau và chôn xác bên trong lỗ của một cây Tarra, tượng trưng cho sự trở về bụng mẹ của em bé. Mặc dù truyền thống này đang dần biến mất, những ngôi mộ bé này vẫn có thể tìm thấy ở Tana Toraja như một cách bảo tồn văn hóa. Nghi lễ tắm sọ người (Nyobeng) Bộ lạc này tin rằng hộp sọ khô của con người có phép thuật mạnh giúp cho mùa màng bội thu. Ngoài tục lệ đào xác người thân, bộ tộc Dayak có truyền thống tắm hộp sọ của kẻ thù làng. Nghi thức thiêng liêng, độc lạ nhưng ghê rợn này gọi là Nyobeng. Từ nhiều năm trước, người Dayak thu gom hộp sọ người bị giết trong Mengayau (tục săn đầu kẻ thù, người bộ lạc khác). Hàng năm, họ cử hành nghi thức Nyobeng để tắm và làm sạch những hộp sọ đó Bộ lạc này tin rằng hộp sọ khô của con người có phép thuật mạnh giúp cho mùa màng bội thu và xua đuổi tà ma. Mặc dù đã bị chính quyền cấm, nghi thức Nyobeng vẫn tiếp tục diễn ra như một cách bày tỏ lòng biết ơn đối với những vụ thu hoạch tốt. Tục phơi thây người chết trong lồng tre trên đảo Bali (Trunyan Cemetery) Tục phơi thây người chết trong lồng tre chỉ dành cho những người đã kết hôn. Trunyan, ngôi làng miền núi trên bờ đông hồ Batur là nơi duy nhất ở Bali vẫn giữ nghi lễ cổ đại này. Khi một người trong làng qua đời, cơ thể không được chôn cất hoặc hỏa tang mà đặt trong một lồng tre để tự phân hủy. Cho đến khi tất cả xác thịt tan rã, người ta lấy hộp sọ ra khỏi phần còn lại của bộ xương và đặt lên bàn thờ bằng đá bên dưới một cây thiêng liêng. Tục phơi thây người chết trong lồng tre chỉ dành cho những người đã kết hôn. Những người chết trước khi cưới, chỉ đơn giản là chôn cất. Nghĩa trang Trunyan, nơi có các lồng tre nằm gần ngôi làng nhưng theo truyền thống, chỉ có đàn ông mới có thể đến nghĩa trang này, sau khi băng qua hồ Batur bằng thuyền. Tục cắt ngón tay (Ikipalin) Những người phụ nữ Dani thực hiện nghi lễ cắt cụt ngón tay sau cái chết của một người thân. Diễn ra tại Papua (tỉnh vùng Tây New Guinea, Indonesia), một nghi lễ khó tin tồn tại ở bộ lạc Dani. Những người phụ nữ Dani thực hiện Ikipalin, nghi lễ cắt cụt ngón tay sau cái chết của một người thân. Người Dani tin rằng bất hạnh do cái chết của một thành viên trong gia đình có thể được loại bỏ bằng cách cắt cụt ngón tay. Người Dani rất coi trọng những người đã khuất, đặc biệt là người thân trong gia đình. Họ cũng quan niệm, việc người thân qua đời không chỉ là nỗi đau tinh thần mà còn là nỗi đau về thể xác. Ikipalin tượng trưng cho nỗi đau đó. Người Dani vẫn duy trì truyền thống này trong hàng nghìn năm nay và không có ý định thay đổi hay bỏ đi. Nghi lễ hóa trang thành trâu nước (Kebo Keboan) Kebo Keboan là nghi lễ cầu mưa và sự bảo vệ của thần linh. Mọi nền văn hóa hay tôn giáo đều có một cách độc đáo để dâng hiến lòng sùng kính cho các vị thần. Và phong tục đặc biệt kỳ quặc ở Banyuwangi liên quan đến việc giả danh một con trâu nước. Vào mọi tháng Muharram hoặc Suro theo lịch của người Java, “những con trâu nước” sẽ đi lang thang trên các con phố trong làng. Thực chất, các “trâu nước” này chỉ là những người đàn ông bôi nhọ bằng than hoặc dầu, đeo sừng và chuông quanh cổ. Sau đó, họ diễu hành và nhảy múa hào hứng qua các con đường làng. Kebo Keboan là nghi lễ cầu mưa và sự bảo vệ của thần linh. Những người đàn ông hóa trang thành trâu nước, loài động vật linh thiêng và mạnh mẽ nhất trong nông nghiệp, tượng trưng cho quyền lực. Lễ hội thu hoạch đẫm máu (Pasola) Dù có những rủi ro, người Sumba tin chắc rằng nỗi đau và máu không bao giờ lãng phí. Đảo Sumba xa xôi, nơi bạn có thể chứng kiến lễ Tạ Ơn đặc biệt đẫm máu gọi là Pasola, một nghi thức chiến tranh cổ đại thực hiện bởi những người đàn ông Sumba. Hai lần một năm, các làng Sumba gặp nhau và tổ chức cuộc chiến giữa các chiến binh cưỡi ngựa, ném những cây giáo gỗ lớn vào nhau. Giáo gỗ tuy khá cùn, vẫn có thể gây ra những vết thương, thậm chí chấn thương nghiêm trọng và dẫn đến tử vong. Dù có những rủi ro, người Sumba tin chắc rằng nỗi đau và máu không bao giờ lãng phí. Họ tin rằng máu đổ ra trên đất đai sẽ đảm bảo mùa thu hoạch dồi dào hơn trong tương lai. Nhiều du khách đến Sumba chỉ để xem lễ hội này. Trên đảo Mentawai, răng nhọn giống ma cà rồng được cho là tiêu chuẩn của cái đẹp. Trên đảo Mentawai, răng nhọn giống ma cà rồng được cho là tiêu chuẩn của cái đẹp. Ở đây, một người phụ nữ có hàm răng sắc nhọn hấp dẫn hơn, sẽ được hạnh phúc và bình an cho phần đời còn lại hơn là có răng bình thường, vuông. Sử dụng thép hoặc gỗ mài thô, trưởng làng sẽ mài và khắc răng của người phụ nữ. Nghi thức có thể kéo dài hàng giờ vì mỗi chiếc răng cần cạo hoàn hảo để có đầu nhọn. Dụng cụ mài không khử trùng, nghi lễ cũng không dùng bất cứ loại thuốc gây tê nào, người phụ nữ Mentawa phải chịu đựng cơn đau đớn để trở thành những gì được coi là đẹp. Họ tin rằng nỗi đau chỉ là tạm thời, nhưng hạnh phúc sẽ kéo dài mãi mãi. Let's block ads! (Why?)Nguồn KhoaHoc.TV