Thịnh suy của ‘Con đường tơ lụa’ - Driverlicense-1.pdf (kỳ 14 - 15)

Discussion in 'Tin tức - Đồ chơi số' started by Robot Siêu Nhân, May 29, 2015.

  1. Robot Siêu Nhân

    Robot Siêu Nhân Moderator

    (Lượt xem: 368)

    (PCWorldVN) Khi Green, kẻ điều hành mục giải đáp thắc mắc trên Silk Road bị bắt, hắn khai ra nhiều thứ nhưng không có manh mối nào dẫn đến DPR. Lực lượng điều tra phải dùng Green để làm mồi nhử.


    tiếp theo kỳ 12 - 13

    XIV - Gọi cho tôi

    Green liên tục nói về thuốc phiện. Đó là lý do Force tìm được Green khi đội SWAT ập vào nhà của ông. Force chỉ đạo đợt truy quét ấy. Với bí danh là Nob, ông đã dàn xếp vụ xuất hàng đó, và toàn bộ đợt truy quét Green chỉ là một phần của chuyên án có tên là Marco Polo điều tra về Silk Road. Ông theo dõi Green cắn câu từ một trạm chỉ huy phía bên kia đường. Vài phút sau khi ập vào, Green bị còng trên sàn. Green trả lời nhiều hơn là những gì Force hỏi. Green cứ nói, cứ nói, cứ nói liên tục cho đến khi Force khoong thể chịu đựng nổi nữa. Nói rằng ông từng là cựu EMT; ông chỉ cố giúp mọi người; họ chỉ hỏi và ông trả lời; ông nghĩ gói đó là một thứ gì đó, một loại thuốc hoàn toàn hợp pháp tên là N-Bombe.

    Dù vậy, Green là mắt xích cụ thể nhất đối với vụ Silk Road này, là một nhân vật hữu hình, không phải chỉ là những ký tự hiện trên màn hình. Khi Green bị dẫn ra xe áp giải đi, Force dùng điện thoại của Green, nhấn số của ông rồi nhắn, “Khi nào thoát được thì hãy gọi cho tôi.”

    Ở trong tù, Green liên tục huyên thuyên với bất kỳ ai muốn nghe, thậm chí công bố ông bị tra khảo để hợp tác với DEA, đến mức những kẻ bị giam cùng phòng, xăm hình đầy người bảo ông im lặng. Khi Green được thả ra lại để làm mồi nhử, ông đi về nhà và thấy cửa nhà mình đã bị vỡ. Con gái ông dọn dẹp được một chút. Trong giường ngủ, cảnh sát rõ ràng cũng đã phát hiện ra ông còn có một cái dụng cụ kích dục nhưng họ không tịch thu.

    Ở nhà một mình với 2 con chihuahua, Green khóc như một đứa trẻ. Suy nghĩ của ông trở nên tệ hơn. Ông lôi khẩu súng .32 của cha mình ra, nhìn xuống và vất nó sang một bên. Green có lẽ là người đầu tiên chất nhận rằng ông quá ngu dốt khi nghĩ đến việc tự tử. Ông chạy vào phòng khách và quăng mình lên ghế, hai con chihuahua nhảy lên theo, liếm mặt ông, còn ông lại quỳ gối mà cầu nguyện. Cuối cùng, Green quyết định đứng dậy, lấy điện thoại và gọi cho một điệp vụ DEA tên là Carl Force.

    XV - Driverslicense-1.pdf

    Mãi cho đến lúc Force mò mẫm chiếc máy tính của Green và nhận được tin nhắn của DPR - “Tại sao anh không dọn dẹp các tài khoản của anh?” “Liên lạc với tôi ngay lập tức”, lúc ấy, ông nhận ra con cá lớn đang rơi vào lưới. Gã này là DPR. Force lập tức huy động lực lượng để đưa Green đến khách sạn Salt Lake City Marriott và thẩm vấn ông.

    Nhưng DPR cảm thấy bồn chồn, hắn để ý thấy người quản trị tin cẩn của mình đã vài ngày qua không online. Tìm trên Google, hắn biết được Green đã bị bắt và DPR nghi ngờ Green sẽ tiết lộ mọi chuyện. Hơn nữa, hắn cũng nhận được một tin nhắn từ một nhân viên khác tên là Inigo, rằng 350.000 USD tiền bitcoin vừa biến mất trong vài tài khoản khác nhau. Inigo nhanh chóng lần theo kẻ trộm, ra đích danh admin của Green. DPR trở nên cảnh giác cao độ, liên lạc với những thân tín của hắn, vạch kế hoạch. Hắn nói với Inigo: “Đây là lần đầu tiên tao bị một vố đau.”

    Không lâu sau đó, DPR nhắn tin cho Nob, cho biết là hắn gặp “một vấn đề” ở Utah, mà cần phải giải quyết bằng bạo lực. Theo câu truyện mà Force bịa ra cho danh tính Nob, Nob có kinh nghiệm về “xử lí” đối tượng và thu thập tài năng, nên Nob cũng sẵn sàng nhảy vào giúp DPR. Ngồi ở khách sạn Marriott, Force nhận được một file PDF về đối tượng, mở nó ra và phát hiện một bản scan hình giấy phép lái xe của Green. Sau đó, ông nhìn qua bàn, nơi Green ngồi như ngủ gục. Force nghĩ, Đây thực sự là một cơ hội!

    Nob: anh có muốn tôi ghé thăm hắn, tẩn cho hắn một trận?
    Dread: tôi muốn anh đập hắn, rồi buộc hắn phải trả lại tiền bitcoin mà hắn lấy cắp.
    Green khẳng định ông không có ăn cắp bất kỳ đồng bitcoin nào và lực lượng đặc nhiệm đã lấy máy tính của ông lúc tiền bị mất. Nhưng Force không muốn nói về tiền. Ông sử dụng yêu cầu của DPR để tạo ra một kế hoạch khác.

    Dread: anh cho người của anh xử lý Green mất bao lâu? còn chi phí thế nào?
    Force buộc Green ký vào một hợp đồng từ bỏ Silk Road, để bắt đầu đóng vai là kẻ dẫn dụ DPR. Ngay sau đó, Green bị hai tay côn đồ nhận nước vào bồn tắm ở khách sạn Marriott, nhưng thực chất là một điệp vụ Secret Service và một nhà điều tra ở Baltimore. Force ghi hình lại. Green sũng nước và khò khè trên nền nhà: “Anh bắt được chưa?” Nhưng ông lại bị nhận nước thêm 4 lần nữa.

    Trong khi chờ tin từ Nob, DPR xem qua các giải pháp của hắn. Một người dùng Silk Road tên là Cimon, một tay cố vấn tin cẩn, người đã hướng đãn DPR về opsec, lập trình và cách quản lý, hỏi DPR về việc một ai đó gây hại cho Silk Road ở mức độ nào thì sẽ bị xử lý. DPR trả lời: “Nếu ở vùng Viễn Tây, anh sẽ bị treo cổ nếu ăn cắp một con ngựa.” Vài phút sau, Inigo nhắn: “Tôi không muốn giết người nhưng vụ việc này rất đáng để xử lý rốt ráo hắn ta.”

    Ngày hôm sau, DPR nhắn cho Nob.

    Dread: ok, anh có thể chuyển sang “tắt điện” hắn luôn, không cần tra tấn nữa được không?
    Dread: hắn đã ở Silk Road được một thời gian rồi, và bây giờ hắn đang bị bắt, tôi sợ là hắn sẽ phun thông tin ra mất.

    Dĩ nhiên, DPR đúng khi đoán rằng Green sẽ phản, cũng như chính người đàn ông mà hắn thuê làm sát thủ. Kẻ cầm đầu Silk Road, kẻ đánh bóng với những lời lẽ hào nhoáng với cộng đồng Silk Road, hiện đang trả giá để ám sát một người.

    Dread: chưa bao giờ giết người hoặc giết 1 người trước đây, nhưng trường hợp này là cách làm đúng đắn.
    Dread: bao nhiêu?
    Dread: khoảng bao nhiêu?
    Dread: ít hơn 100k USD à?
    Dread: anh đã từng giết người chưa?

    Force nghĩ, chat kiểu này giống như một gương mặt đầy sẹo. Nhưng ông đã đi đúng hướng. Trong vòng khoảng 1 tuần, Force làm tin để tạo cái chết giả cho Green. Force gửi DPR ảnh về cảnh tra tấn Green, mặt úp xuống sàn, xanh xao, mửa ra chén súp gà Campbell’s Chicken & Stars, giống kiểu bị làm ngạt. Còn Green thực sự thì trốn trong nhà của ông (ông phải không lộ mặt ra ngoài như trong giao kèo), và được đưa vào chương trình bảo vệ nhân chứng, và Force trở về Baltimore. DPR đã gửi trước 40.000 USD vào một tài khoản Capital One của chính phủ Mỹ. DPR không lấy lại được tiền bitcoin bị mất cắp, nhưng một khi có bằng chứng chứng tỏ Green đã chết thì DPR gửi tiếp 40.000 USD khác.

    Nob: anh ổn chứ?
    Dread: tôi bị chơi, tôi phải giết hắn.
    Dread: nhưng cái gì cần làm đã làm rồi.

    DPR đôi lúc trằn trọc với quyết định của mình. Hắn nói với Inigo về việc hắn mong ước điều tốt nhất với mọi người, hắn yêu họ trong tinh thần tự do, kể cả với Green cũng vậy, nhưng cuối cùng kết luận rằng nhân viên đó của hắn không thể tin cậy được nữa. Và vì thế, vị thế của DPR ép hắn phải thủ tiêu. Như nhiều cuộc cách mạng trong quá khứ, những nhà lý tưởng luôn có một tư tưởng, một lý tưởng, sẵn sàng giết người vì lý tưởng ấy. Ở một điểm nào đó, DPR chỉnh Inigo, cho rằng hành động này không phải là hành động trả đũa, mà đó là công lý, một kiểu công lý mới, theo luật của Silk Road.

    Trở lại Baltimore, ngồi trong phòng khách với Pablo, Force nghĩ về nước cờ của DPR. Ông tự hỏi: Cái gì đã thay đổi? DPR cũng tự hỏi mình cùng câu hỏi ấy. Những chọn lựa đạo đức ấy mờ đi khi danh tính của bạn bị dần lộ nguyên hình. Đây là điều nực cười phía sau chính ý tưởng của kẻ đóng vai Dread Pirate Roberts: một mối nguy hiểm kế thừa, từ người đeo mặt nạ trở thành chiếc mặt nạ. DPR cảm nhận được rằng hắn đang thay đổi:

    Nob: anh học được gì?
    Dread: ồ, tôi cũng đang học tôi là ai. Tôi không nghĩ đây là bài học khó nhất mà tôi sẽ phải thuộc.
    Nob: còn thứ gì khó hơn nữa?

    Dread: tôi không biết.
    Dread: có lẽ tôi sẽ phải đối diện với một quyết định liệu mạng sống của người vô tội có tuỳ thuộc vào hậu quả hay không.

    Như thể tìm một cách khoả lấp hay bao biện nào đó cho việc giết người, DPR hỏi Nob liệu hắn có đang lạm quyền quá hay không. Nob trả lời: "Bạn bè cần nhau chỗ đó!" DPR thú nhận với Inigo rằng một trong những nỗi sợ lớn nhất của hắn là "cực kỳ thành công" và "bị sụp đổ vì chính thứ quyền lực đó." Nob cũng cảnh báo cộng sự trực tuyến của mình về quyền lực ấy, nó có thể nuốt chửng người nắm quyền như thế nào. Trong văn phòng, chính Force cũng lấy một tấm ảnh của Jesús Malverde, một "anh hùng áo vải" lấy của đánh cắp cho người nghèo trong truyện dân gian Mexico, đặt trên bàn làm việc để tạo cảm hứng. Ông nhắc cho DPR nhớ là "đừng đánh mất bản thân".

    Làm thế nào mà không đánh mất được? Đến nay, hệ thống bán buôn thuốc phiện hàng tỉ đô la mà hắn xây dựng được chỉ vỏn vẹn trong vòng 2 năm, Ross không còn là kẻ có tâm hồn bay bổng, lãng mạn nữa, không còn nói dối nhẹ nhàng với một cô gái bên ly rượu nữa. Cuốn nhật ký của hắn thay đổi từ một câu truyện về những mối nghi ngờ và niềm hy vọng sang thành cuốn danh mục về một đế chế khó lần dò.

    Vẻ vang của Silk Road càng khẳng định niềm tin của người sáng lập ra nó, niềm tin về một huyền thoại của chính mình. DPR viết cho những kẻ tin theo rằng: "Điều chúng ta đang làm sẽ tác động đến nhiều thế hệ mai sau." Vào tháng 6/2013, trang web Silk Road có gần 1 triệu thành viên đăng ký. Và chính quyền Liên bang Mỹ chẳng lần tìm được manh mối nào.

    Vào một buổi chiều cũng khoảng thời điểm ấy, tại văn phòng tội phạm mạng của FBI ở New York, khi Tarbell và Kiernan chồm tới trước màn hình khi có một vài thông tin thú vị xuất hiện. Nhiều tuần liền họ đang mong đợi điều ấy. Một màn hình hiển thị các chương trình Tor, gồm các danh sách những con số địa chỉ IP, nhưng một trong những con số ấy khiến họ phải ngạc nhiên: 62.75.246.20. Họ nhìn nhau, không tin vào mắt mình, sau đó họ quay lại cửa sổ dòng lệnh, là cửa sổ hiện lên địa chỉ IP thực của máy chủ Silk Road.

    Còn tiếp
    Nguồn PC World VN
     
  2. Facebook comment - Thịnh suy của ‘Con đường tơ lụa’ - Driverlicense-1.pdf (kỳ 14 - 15)

Share This Page