Nếu tim phải rỉ máu thì xin là vì em (Phần 2)

Discussion in 'Tình yêu - Gia đình - Giới tính' started by bboy_nonoyes, Oct 24, 2014.

  1. bboy_nonoyes

    bboy_nonoyes Administrator Staff Member

    (Lượt xem: 400)

    Bị từ chối trong tình yêu không phải là điều đáng sợ. Sự ám ảnh lớn nhất là yêu mà không thể nói. Một cuộc tình chạy dài trong im lặng… Những nhớ nhung cào xé tâm can, tiếng yêu bao lần muốn nổ tung lồng ngực mà phải ghì chặt trong tim… Cứ lặng thầm dõi theo cô gái mình yêu, cứ lặng thầm chỉ để người đó không biết rằng họ đã chạm khắc vào đời một ai đó dáng hình sâu đậm đến nhường nào. Vì lời yêu đó nói ra, sợ rằng cả một sự thật nghiệt ngã đè nặng xuống… Nhưng nếu một lần tim phải đau, phải rỉ máu, thì xin vẫn cứ là em…

    Một câu chuyện tình chôn giấu trong tim, một câu chuyện tình mà mỗi người đều có một bí mật chẳng thể nói. Tình yêu có thể được cất lên, những rào cản có thể bị xé tung hay là một chuỗi dài im lặng.

    Cùng đón đọc Nếu tim phải rỉ máu, thì xin là vì em trên Tình yêu giới tính của Eva.vn:


    Hải Yến trở về nhà, trên đường, cố tìm mọi cách để bao biện cho sự thô bỉ mà chàng trai trẻ hôm nay đã “trình diễn”. Cô vốn không có thói quen đánh giá người khác qua lần đầu gặp mặt, đặc biệt khi sự đánh giá đó là không tốt. Nhưng dù cố gắng đến mấy, cô cũng không thể nào tìm được lí do để bào chữa cho anh ta. Rốt cục, cảm giác trong Hải Yến về anh ta vẫn chỉ là một kẻ thô lỗ, cục cằn, không hiểu chuyện.

    Bài liên quan:

    Tôi yêu em, ả đàn bà hư hỏng

    Ừ, tôi yêu ả!

    a>

    Yêu anh đến quên cả em đi (Phần 1)



    ***

    Hải Yến quyết định lựa chọn một chiếc váy. Nó đủ độ trẻ trung để làm cho cô trở nên ấn tượng nhưng vẫn đủ sự kín đáo để khiến Hải Yến không bị mọi người khó chịu. Lần đầu tiên đi làm, cái cảm giác đó khiến Hải Yến hồi hộp và lo lắng vô cùng.

    Ông Mạnh Cường đợi sẵn Hải Yến ở trong phòng. Khi Hải Yến đến, đôi mắt của người đàn ông đứng tuổi đó nhìn cô một lượt, nhanh thôi, nhưng có vẻ như ông ấy hài lòng về sự phục sức ngày hôm nay của Hải Yến:

    - “Đi theo tôi, tôi sẽ giới thiệu cháu với mọi người”

    - “Dạ vâng, cảm ơn Tổng giám đốc”

    Hải Yến hít thở một hơi thật sâu trước khi ông Mạnh Cường mở cửa căn phòng đó và dẫn cô vào. Phía trong đó có những con người xa lạ mà cô chưa biết tuổi, biết tên. Sau này, cô sẽ gọi họ là đồng nghiệp.

    - “Mọi người làm quen với nhau đi. Đây là Hải Yến, từ hôm nay cô ấy sẽ làm ở bộ phận này với tư cách là nhân viên của dự án. Cô ấy còn trẻ, vì thế mong mọi người hãy giúp đỡ vì kết quả chung của công ty. Chúc cô sớm hòa nhập nhé”.

    [​IMG]

    Ngày đầu tiên đi làm với Hải Yến là một sự khó chịu khi gặp phải gã đàn ông khó chịu như Thế Bảo (Ảnh minh họa)

    Từng câu, từng chữ đĩnh đạc của ông Mạnh Cường nói ra khiến ai nấy đều tập trung chú ý. Có vẻ như ở đây cũng đang diễn ra một cuộc họp phòng. “Thật là may mắn vì có thể gặp tất cả mọi người ngay trong ngày đầu tiên” – Hải Yến nghĩ thầm trong bụng, đôi môi không quên nở nụ cười thân thiện.

    Thế nhưng, nụ cười đó tắt vụt khi Hải Yến nhìn thấy gương mặt thân quen nhưng đáng ghét đó. Hắn tiến về phía cô, đưa tay ra bắt như một cách cố chứng tỏ sự lịch thiệp. Nhưng với Hải Yến, nó chỉ là một sự khiêu khích không hơn không kém:

    - “Chào người mới! Rất hân hạnh khi được làm việc cùng với cô. Tôi rất nóng lòng muốn biết cô nhân viên đích thân bố tôi tuyển vào tài cán tới mức nào. Tôi là Thế Bảo, là trưởng dự án này. Những người còn lại, cô tự động làm quen đi nhé”.

    Hải Yến rụt rè bắt tay. Còn Thế Bảo thì siết thật chặt như một cách cố tình gây hấn với cô. Hải Yến có đôi chút thất vọng vì ngày đầu tiên đi làm không suôn sẻ cho lắm. Cô có cảm giác người con trai đứng trước mặt mình đây sẽ tạo nên những sóng gió trong cuộc đời cô. Nghĩ vậy, nhưng Hải Yến vẫn mỉm cười. Nụ cười của cô dường như khiến Thế Bảo có phần bối rối khi anh dùng ánh mắt hơi quá lạnh lùng so với bình thường. Thế Bảo vội rút tay lại và về vị trí của mình ngồi. Sự thay đổi đó của Thế Bảo khiến Hải Yến có cảm giác mình vừa chiến thắng.

    - “Chào em! Chị là Nhật Hạ. Có lẽ em kém tuổi chị nhỉ, chào mừng em đến với phòng nhé. Có gì không hiểu em cứ hỏi mọi người. Ở đây làm chính có 3 người, giờ thêm em là 4. Một người nữa hôm nay vắng mặt, có lẽ lát nữa anh ấy mới đến”.

    - “Vâng, em cảm ơn chị nhiều. Em rất vui khi được gặp gỡ và làm việc với mọi người”.

    Ngay sau câu nói của Hải Yến, cánh cửa phòng mở ra. Bước vào phòng là một người thanh niên với gương mặt thật hiền và đôi mắt đầy tình cảm:

    - “Ơ, người mới à?” – Chàng trai chủ động bắt chuyện

    - “Dạ, em chào anh, em là Hải Yến”.

    - “Anh là Vương Tú, chào mừng nhé”

    Sự thân thiện của những người trong căn phòng làm Hải Yến cảm thấy tâm trạng được thả lòng hơn một chút. Cô ngó trước nhìn sau để tìm một vị trí ngồi cho mình.

    - “Hải Yến, em ngồi đây đi”

    Hải Yến thực sự thấy thích khi nghe giọng nói ấm áp của Vương Tú. Anh có một giọng nói mà dám chắc cô gái nào nghe xong cũng ao ước chàng trai mình yêu cũng sẽ thì thầm bằng một giọng ngọt ngào đến như vậy.

    Vương Tú kéo Hải Yến ngồi vào vị trí gần mình. Hải Yến nhoẻn miệng cười vì nó làm cô cảm thấy an toàn hơn. Thú thật, Hải Yến hơi lo lắng khi bên cạnh Thế Bảo còn một chỗ trống.

    - “Cảm ơn anh”

    - “Đừng cứ cảm ơn qua cảm ơn lại như thế, nghe khách sáo lắm. Hãy thoải mái hơn đi nhé”

    Những câu chuyện từ nãy đến giờ của hai người đều nằm trong sự quan tâm của Thế Bảo. Anh chàng nghe ngóng và cảm thấy khó chịu vì hai bên tỏ ra thân thiết.

    Hải Yến bắt đầu làm việc mà trong lòng thấy bất an vô cùng. Tiếng điện thoại đổ chuông khiến cô giật bắn mình. Hải Yến lặng lẽ bước ra ngoài, sang phòng của Tổng Giám Đốc Mạnh Cường. Sự rón rén của Hải Yến tất nhiên không thể nào qua mắt được Thế Bảo.

    ***

    - “Đi theo tôi”

    Một lần nữa, khi Hải Yến vừa bước ra khỏi căn phòng thì Thế Bảo đã chờ sẵn ở đó. Anh ta vẫn đứng với dáng vẻ thách thức:

    - “Anh không có việc gì khác ngoại trừ việc theo dõi tôi à?”

    - “Tôi không rảnh để theo dõi cô nhưng tôi theo dõi tất cả những ả đàn bà vây quanh bố tôi và cô là một trong số họ”

    - “Tôi nghĩ chúng ta có một số chuyện cần phải nói rõ ràng với nhau”

    - “Tốt, vậy lên tầng thượng của tòa nhà. Tôi chờ cô ở đó”.

    Hải Yến thực sự thấy bực mình, cô muốn nhân chuyện này nói rõ mọi cảm giác tức tối để Thế Bảo hiểu và buông tha cho cô. Điều cô cần là một môi trường làm việc tốt, thân thiện chứ không phải là có kẻ lẵng nhẵng đi theo cô và gán lên người cô những danh phận dơ bẩn:

    [​IMG]

    Hải Yến thực sự thấy bực mình, cô muốn nhân chuyện này nói rõ mọi cảm giác tức tối để Thế Bảo hiểu và buông tha cho cô. (Ảnh minh họa)

    - “Anh nói đi, anh có chuyện gì khó chịu với tôi?”

    - “Thẳng thắn luôn nhé, cô là bồ nhí của bố tôi?”

    Hải Yến nuốt mạnh nỗi bực tức vào trong để không sừng cồ lên khi câu chuyện chỉ vừa mới bắt đầu:

    - “Tôi không có ý định đó. Tôi vẫn ao ước bạn trai của mình là một anh chàng lịch thiệp và sống tình cảm. Và nếu tôi có đổi ý muốn cặp với một người hơn mình nhiều tuổi tôi cũng không chọn chú Cường bởi vì tôi không muốn dây vào một kẻ như anh”

    - “Vậy tại sao cô lại được vào công ty này dễ dàng đến như vậy. Cô nghĩ công ty này đơn giản đến việc cô có thể thoái mái mang hồ sơ đến gặp Tổng Giám Đốc và được nhận?”

    - “Đúng, tôi có một người quen, chú ấy là bạn của chú Mạnh Cường. Chính chú ấy đã giới thiệu tôi và chú Cường đồng ý giúp”

    - “Tôi có thể tin cô không?”

    - “Tôi không ép anh phải tin, tin hay không thì tùy anh”.

    Thế Bảo tiến lại gần Hải Yến. Anh cứ thế ép Hải Yến vào phía bờ tường. Hải Yến thấy sợ, cô cứ thế lùi dần, lùi dần và bị ghì chặt bởi người đàn ông cao lớn đứng trước mặt:

    - “Tôi nhắc lại, tôi không muốn cô lại gần bố tôi. Nếu tôi phát hiện ra cô nói dối, cô đừng có trách tôi”

    ***

    - “Buông cô ấy ra”

    - “Giọng nói đó?” – Trong nỗi hoảng loạn khi bị Thế Bảo chèn ép, Hải Yến nghe như đâu đó có giọng của Vương Tú.

    - “Tôi nhắc lại, anh bỏ cô ấy ra” – Vương Tú tiến lại gần và đẩy mạnh Thế Bảo sang một bên. Anh nhìn Thế Bảo bằng một ánh mắt đầy sự hận thù.

    - “Cậu theo dõi tôi đấy à?”

    - “Tôi không có nhã hứng đấy, chỉ là tình cờ đứng trên tầng thượng này thôi. Nhưng nhờ vậy mà tôi biết được, anh vừa có hành động không đúng mực với
    phụ nữ. Anh định như thế đến bao giờ? Anh định chạy theo bố tới khi nào?”

    - “Tôi chỉ không muốn có thêm một cậu em bất đắc dĩ như cậu nữa mà thôi”.

    [​IMG]

    Vương Tú nắm lấy tay Hải Yến lôi đi bỏ mặc sau lưng Thế Bảo đứng tần ngần. Bất giác, Thế Bảo cảm thấy tức tối nơi lồng ngực. Anh cảm nhận được một cuộc chiến sẽ sắp nổ ra giữa hai người (Ảnh minh họa)

    Câu chuyện của họ càng nói càng làm Hải Yến rối bời. Có vẻ như họ không chỉ đơn giản là hai người đồng nghiệp trong một phòng. Họ có một mối quan hệ nào đó… Hải Yến không thể biết rõ nhưng cô dám chắc hai người không cùng một chiến tuyến.

    - “Nếu anh cảm thấy mình có đủ thời gian và sức lực thì cứ đi mà làm điều đó. Nhưng đừng vì thế mà nhìn tất cả những cô gái đều là kẻ muốn cặp kè với bố. Anh đang xúc phạm họ đấy”. – Vương Tú nhìn vào mắt Thế Bảo và nói đầy đanh thép.

    “Đi thôi”, Vương Tú nắm lấy tay Hải Yến lôi đi bỏ mặc sau lưng Thế Bảo đứng tần ngần. Bất giác, Thế Bảo cảm thấy tức tối nơi lồng ngực. Anh cảm nhận được một cuộc chiến sẽ sắp nổ ra giữa hai người, mà hình như Hải Yến là một điều gì trong đó…

    Mời các bạn đón xem phần 3 của Nếu tim phải rỉ máu thì xin là vì em vào ngày 25/10 trên Tình yêu giới tính của Eva.vn


    Xem thêm chủ đề: tam su, tam su tinh yeu, tam su tham kin, tam su buon, tam su gia dinh, tam su cuoc song, goc tam su, tam su ban doc, bao tam su, tam su phu nu, truyen, doc truyen, truyen ngan, truyen tinh yeu, chuyen tinh yeu, tinh yeu, tinh yeu gioi tinh, phu nu, bao phu nu, hanh phuc gia dinh, gia dinh, bao gia dinh, eva

    [​IMG]
    Nguồn EVA.VN
     
  2. Facebook comment - Nếu tim phải rỉ máu thì xin là vì em (Phần 2)

Share This Page