Câu chuyện về một tình yêu phi luân giữa một người đàn ông thành đạt, có gia đình và cô thư kí dưới quyền với những bí ẩn không thể nắm bắt. Tình yêu đến với họ như trò đùa của số phận dù cả hai cố tình phủ nhận... Liệu có cái kết nào viên mãn cho mối tình phi luân này? Cùng đón đọc trên Tình yêu giới tính của Eva.vn: Đông không đáp lại nụ hôn của tôi nhưng cũng không phản đối, tôi như lạc vào cõi mê của cảm xúc ngọt ngào, sự khó chịu biến đâu mất…bỗng nhiên cô ấy đẩy tôi ra xa, rồi lại nhìn tôi như xa lạ. Tôi thấy thắt nơi lồng ngực “ Tôi đã rất nhớ em…” tôi nuốt nước bọt khan rồi thành thật với cảm xúc của chính mình. Bài liên quan: Gom tiền trả anh để được dứt tình Ngược đường, ngược nắng để… quên anh Gái ế lấy chồng: Phải lo toàn bộ tiền cưới Nếu cứ sợ đau thì sao tìm thấy được yêu thương Đông nhìn tôi vẻ lạnh lẽo thường trực, như thể cô ta luôn có hai con người trong bản thể vậy, một là của tôi, một là của cô ta. “Xin lỗi, nhưng em đã quên rồi, và em muốn câu chuyện riêng tư về chúng ta chấm dứt tại đây. Đó chỉ là một phút yếu lòng của cả hai chúng ta và em không muốn nó ảnh hưởng đến mối quan hệ hiện tại. Được chứ? Anh là sếp của em, và em là nhân viên của anh. Sẽ chẳng có mối quan hệ nào ngoài công việc cả…” Tôi tự dưng thất vọng và thấy căm ghét cô ta vô cùng. Vì ai đã khơi mào chuyện này? Em đã khiến cho tôi phải thích em rồi lại điều khiển tôi như một con rối, coi tôi là gã ngốc sao? Vật mua vui qua đường của em sao? Em thật là ả đàn bà đáng sợ! “Tôi hiểu, xin lỗi em. Tôi sẽ không bao giờ đi quá giới hạn của mình nữa”. Sau hôm ấy, tôi trở về trạng thái vốn có của mình. Vẫn say mê công việc và hết mình với các cuộc vui. Lam- cô bồ bé nhỏ dễ thương của tôi đã trở về sau hai năm du học. Lam hí hửng đến thẳng công ty chào tôi khiến tôi rất bất ngờ. Lam đẹp và dạn dĩ hơn rất nhiều so với ba năm về trước, khi cô còn là một cô nhân viên tập sự ở công ty của bạn tôi. Đông không đáp lại nụ hôn của tôi nhưng cũng không phản đối, tôi như lạc vào cõi mê của cảm xúc ngọt ngào, sự khó chịu biến đâu mất…bỗng nhiên cô ấy đẩy tôi ra xa, rồi lại nhìn tôi như xa lạ. (Ảnh minh họa) Lúc ấy tôi đến công ty của bạn để bàn mấy việc thì gặp Lam đi chung thang máy. Cô ấy ôm đồm bao nhiêu là công văn sổ sách, nhìn dáng vẻ trông rất dễ thương, thế là tôi nhẹ nhàng ngỏ ý muốn giúp cô ấy. Có lẽ tại vẻ bề ngoài của tôi trông tử tế chăng nên cô ấy đã mở lòng ngay. Quen nhau đủ hiểu thì cô ấy nói cô ấy phải lòng tôi, thú thật tôi cũng rất thích cô ấy, thế là chúng tôi yêu nhau. Tôi cũng nói thẳng với cô ấy là tôi đã có gia đình, dù bất kể chuyện gì xảy ra thì tôi cũng không bao giờ từ bỏ gia đình mình, Lam có chút buồn nhưng cô ấy nói vì yêu tôi nên cô ấy không cần danh phận, cô ấy sẽ không làm khó cho cuộc sống của tôi. Một người đàn bà đáng yêu như thế, tôi không yêu sao được! Chuyện tôi giúp đỡ cô ấy trong sự nghiệp thực ra cũng chẳng có gì là quá. Lam đã cho tôi những giây phút hạnh phúc, tôi cảm thấy yêu đời hơn sau mỗi lần gặp cô ấy, thế nên chuyện tôi có thể làm cho cô ấy, tôi sẽ hết mình. Ngày Lam nói muốn đi du học để tìm kiếm thêm cơ hội cho sự nghiệp trong tương lai, tôi tôn trọng ý kiến của Lam mặc dù biết sẽ mất cô ấy. nhưng thực ra ,tôi đâu thể giữ cô ấy mãi bên mình…Tôi nghĩ duyên của chúng tôi đã hết, nào ngờ cô ấy đứng trước mặt tôi lúc này… Lam chẳng chút ngại ngùng mà ôm chầm lấy tôi, đúng lúc ấy cô ta bước vào. Cả ba chúng tôi đều có chút bối rối, tôi cảm thấy rất khó chịu liền nói “Sao cô vào mà không gõ cửa?” Cô ta có vẻ hẫng hụt “Xin lỗi, tại em thấy cửa mở…” Tôi hắng giọng “Cô cứ để giấy tờ trên bàn, lát tôi kí xong tôi sẽ bảo…” Cô ta giữ vẻ vô cảm, đặt xấp giấy tờ lên bàn rồi quay gót, lạnh hơn một tảng băng. Lam nhìn tôi vẻ nhạy cảm “Sao anh gay gắt thế? Hay là anh thích cô ta rồi?” Tôi quay sang Lam nhìn vẻ trìu mến, người đàn bà này luôn khiến tôi cảm thấy dễ chịu khi ở bên “Đời nào, anh không thích liên quan đến cấp dưới…” Lam ngồi nghếch lên bàn làm việc của tôi rồi nghiêng mặt” Mình đi ăn xong đi đâu đó tâm sự đi…”. Cái vẻ đáng yêu vốn có của Lam khiến đàn ông từ chối sao được! Tôi lái xe đưa Lam đến nhà hàng Sao Biển trên phố Tràng Thi vì đó là nơi Lam thích. Chúng tôi ăn uống và chuyện trò đủ thứ trên đời sau hai năm xa cách. Nào là chuyện cô ấy bỡ ngỡ khi sang xứ người ra sao, cô ấy phải lòng một anh Tây Ý thế nào, rồi thì chuyện tư duy của Tây và Ta, cả những kỉ niệm cũ của chúng tôi nữa. Lam nhí nhảnh và hài hước, bây giờ lại thêm cái tính dạn dĩ của Tây nên nói chuyện toàn ẩn ý, nói chung là khá thú vị, tôi vui khi nói chuyện với cô ấy! Chúng tôi rời khỏi nhà hàng và lái xe chầm chậm khi sắp đến một ngã tư. Lam ngồi sát ghế lái rồi nghiêng đầu dựa vào tôi, có lẽ cô ấy vẫn nghĩ tôi là của cô ấy chăng? Lam bảo hồi mới đi du học, Lam khóc rất nhiều mỗi khi nhớ tôi, nhưng cô không dám liên lạc vì sợ yếu lòng. Một lần, hai lần…thời gian qua đi cũng làm cho con người ta nguôi ngoai mà sống cho bản thân mình. Lam hỏi tôi cảm thấy thế nào sau khi cô ấy ra đi? Tôi trả lời thành thật rằng mình cũng nhớ cô ấy, nhưng bản thân tôi vốn không coi tình yêu là thứ duy nhất trên đời, ngay cả với Huyền vợ tôi bây giờ, tình cảm tôi dành cho cô ấy không biết có phải là tình yêu không nữa? Tôi còn quá nhiều thứ phải bận tâm trên đời: Tiền tài, danh vọng, những mối quan hệ xã hội, con cái, tương lai của chúng và cả những buồn phiền của chính tôi, tất cả cuộn thành một khối dày đặc khiến tôi không còn hơi để yêu nữa, hoặc tình yêu của tôi nó chỉ là một phút nhất thời của cảm xúc mà thôi… Lam hỏi tôi cảm thấy thế nào sau khi cô ấy ra đi? Tôi trả lời thành thật rằng mình cũng nhớ cô ấy, nhưng bản thân tôi vốn không coi tình yêu là thứ duy nhất trên đời (Ảnh minh họa) Lam không nói, cô đặt tay lên ngực trái của tôi, vẻ như xem tim tôi có còn loạn nhịp trước cô ấy hay không? Tôi một tay cầm volang, tay kia nắm lấy tay cô ấy thật chặt, cô nhân tình bé nhỏ đáng yêu của tôi… Tôi không phải là một gã đàn ông hoang dâm vô độ, chỉ là tôi rung động trước vẻ đẹp của đàn bà và tôi yêu họ, muốn quan tâm đến họ. Thiên hạ hay chỉ trích loại đàn ông có tính trăng hoa như tôi, nào là suy đồi, tha hoá đạo đức, làm gương xấu cho con, mất lòng tin nơi gia đình…đủ thứ họ gán vào đàn ông trăng hoa như một thể loại gì đó tương đương với loại người nhưng có vẻ rất lông lá, thú tính và suy đồi đạo đức. Thực ra, bản thân tôi cảm thấy mình thế nào mới là quan trọng. Dư luận ư? Tôi không sống vì dư luận, tôi vẫn có nhưng giá trị đạo đức của riêng tôi, cái mà quý vị chẳng bao giờ có được hoặc thấy được vì thái độ sống của quý vị. Dù sao thì tôi cũng kệ đời! Vợ tôi vẫn yêu tôi, con tôi vẫn kính trọng tôi, mối quan hệ xã hội của tôi vẫn tốt đẹp, mọi việc hiếu nghĩa tôi làm trọn, chẳng lẽ tôi không có thứ gì đó cho riêng mình hay sao? Vì thế, chẳng có điều gì có thể khiến tôi phải ngại ngần trước những thứ cảm xúc đẹp đẽ này. Người tình tôi đang ở bên, đáng yêu và ngọt ngào như một viên kẹo...khiến tôi muốn "ăn" cô ấy ngay bây giờ, ngay lúc này và ngay tại đây, trong ô tô trên xa lộ vắng người... Mời các bạn theo dõi tiếp phần 4 của Tôi yêu em, ả đàn bà hư hỏng trên Tình yêu giới tính của Eva.vn vào ngày 28/9. Xem thêm chủ đề: tam su, tam su tinh yeu, tam su tham kin, tam su buon, tam su gia dinh, tam su cuoc song, goc tam su, tam su ban doc, bao tam su, tam su phu nu, truyen, doc truyen, truyen ngan, truyen tinh yeu, chuyen tinh yeu, tinh yeu, tinh yeu gioi tinh, phu nu, bao phu nu, hanh phuc gia dinh, gia dinh, bao gia dinh, eva Nguồn EVA.VN