Ở tuổi 32 hẳn nhiều người con gái phải hạnh phúc khi nhận được một lời cầu hôn từ chàng trai nào đó nhưng điều đó lại không đúng với tôi. Tôi cảm thấy bất an và không muốn nhận lời bởi lẽ người yêu của tôi là một chàng trai vừa bước sang tuổi 19 không được bao lâu. Bài liên quan: Chuyện yêu người tình trẻ Chồng và "phi công trẻ", tôi phải chọn ai? Phát hiện là "phi công", người yêu đòi chia tay Thích "phi công" nhưng không dám ngỏ lời Tôi là một người phụ nữ muộn chồng. Cũng không phải vì tôi xấu xí hay dốt nát gì mà chỉ vì tôi nghĩ chưa tới duyên, tới số. Tôi tuy không còn quá trẻ trung nhưng tôi lại không thích cách yêu có phần già cỗi của những người đàn ông chững trạc. Với tôi tình yêu là một điều gì đó mãnh liệt, bất chấp mọi điều và làm tất cả những gì mình thích mới. Trong tình yêu tôi cũng thích phải cuồng nhiệt hết mình nhưng những người đàn ông tôi gặp lại thường mang một bản tính khác như thế. Họ tìm đến tôi giống như kiểu tìm một người vợ biết đẻ, biết chăm chồng, chăm con, hiền hòa chứ không phải là tìm một người tình để cùng nhau mê đắm trong ái tình vì thế tôi không yêu. Và rồi sự hừng hực ở tuổi 19 của cậu ấy đã khiến tôi chết mê, chết mệt. Thú thực, tôi có thói quen đi ra ngoài gặp người đối diện, dù biết là người con trai đó ít tuổi hơn mình nhưng tôi không thích xưng hô chị em. Tôi chỉ luôn xưng tên mà thôi. Đó cũng là cái cách mà chúng tôi đã quen nhau. Sự hừng hực ở tuổi 19 của cậu ấy đã khiến tôi chết mê, chết mệt và chúng tôi trở thành một cặp (Ảnh minh họa) Gặp nhau trong sinh nhật của một đứa em gái họ, cậu ấy là bạn của em gái tôi, chúng tôi đã có một cuộc tình chóng vánh. Lần đầu tiên tôi biết thế nào là tình một đêm và nó lại diễn ra ngay trong lần đầu gặp gỡ. Tôi uống say và chủ động nhờ cậu ấy đưa về. Dường như cơ thể bốc lửa và hấp dẫn của tôi khiến cậu ấy cũng không làm chủ được mình và đưa thẳng tôi đến nhà nghỉ thay vì đưa tôi về nhà như giao ước. Đêm đó, chúng tôi hòa vào nhau như một đôi tình nhân yêu nhau say đắm. Tôi thích tính cách đó của cậu ấy. Chỉ cần yêu chứ không cần phải tính toán mọi điều trước cảm xúc mãnh liệt. Sáng hôm sau tỉnh dậy chúng tôi mới kịp biết tên nhau. Tôi cảm thấy mình đã có một đêm thật tuyệt vời và muốn gắn bó với chàng trai này mãi. Cậu ấy nói hiện giờ cậu ấy đang đi làm thêm linh tinh vì cậu ấy không đỗ đại học. Công việc cậu ấy làm thời gian cũng tương đối rảnh rỗi. Cậu ấy cũng có một cô bạn gái hiện giờ đang học đại học ở tỉnh xa nhưng không hiểu sao chỉ nhìn thấy tôi thôi cậu ấy cũng không thể nào cưỡng lại nổi sức hấp dẫn từ tôi. Thế là từ đó cậu ấy trở thành người tình của tôi. Chúng tôi hay đi cùng nhau nhưng vờ xưng hô chị em để che mắt thiên hạ nhưng thực tế chúng tôi là một đôi tình nhân. Tôi thích sự mạnh bạo, cuồng nhiệt của cậu ấy khi yêu. Nó làm tôi thấy mình luôn trẻ trung và hấp dẫn. Chúng tôi cứ hồn nhiên bên nhau mà không cần quan tâm tới chuyện ràng buộc, công khai mối quan hệ hay những trách nhiệm phía sau. Tôi cảm thấy vui hơn vì điều đó. Cậu ấy thực sự là một người tình quá tuyệt vời, tôi không có gì phải phàn nàn về cậu ấy cả. Mọi chuyện lẽ ra vẫn cứ diễn ra tốt đẹp như thế nếu như không có ngày bạn gái cậu ấy phát hiện ra chuyện của chúng tôi. Cô bé đó tìm tới gặp tôi và khóc lóc: “Em biết em không có tiền, không đẹp và hiện đại như chị. Em mới chỉ là cô sinh viên năm thứ hai thôi nhưng em không thể mất anh ấy được. Chúng em đã làm bạn và yêu nhau từ hồi cấp 3. Em mong chị hãy trả anh ấy về cho em”. Tôi không muốn phải nhường người tình của mìn cho kẻ khác nhưng lại cũng không muốn kết hôn (Ảnh minh họa) Tôi cũng động lòng thương cô bé đó vì nghĩ nó còn quá non nớt trong tình yêu chắc sẽ khó lòng mà vượt qua nổi cú sốc này nhất là khi kẻ cướp đi người yêu của cô bé lại là một người phụ nữ có tuổi như tôi. Tôi cũng nghe cậu ấy nói cô bé đó sức khỏe yếu, còn bị bệnh tim gì đó, dù không quá nguy hiểm đến tính mạng nhưng nhìn chung cũng phải tránh những cú sốc. Nghĩ cùng thật tội nghiệp cho cô bé nhưng chỉ mới hình dung tới việc không còn được cặp kè với cậu ấy tôi đã thấy không chịu nổi. Tôi hỏi ý kiến của cậu ấy thì cậu ấy lại quả quyết rằng chỉ cần tôi xác định gắn bó và sau này cưới cậu ấy thì cậu ấy sẵn sàng bỏ cô bé kia vì cậu ấy thấy thích tôi hơn. Cậu ấy nói có thể chờ tôi bao lâu cũng được vì cậu ấy có thời gian miễn là tôi xác định sẽ tiến tới hôn nhân với cậu ấy. Còn nếu không thì giờ cậu ấy sẽ quay về bên cô gái kia chứ không thể cứ mãi chạy theo một mối quan hệ không chắn chắn để rồi sau này không còn gì cả được. Nghe những lời quyết đoán của cậu ấy tôi rối trí quá. Quả thực tôi không chắc mình đã cưới cậu ấy vì khoảng cách giữa chúng tôi quá lớn. Chúng tôi có thể là một người tình tốt của nhau chứ làm vợ chồng tốt e rằng hơi khó. Vì thế tôi không nghĩ là sẽ cưới cậu ấy. Tôi chỉ muốn xem đây như một cuộc dạo chơi bao giờ chán thì tôi dừng lại, cần thiết thì tìm cho mình một tấm chồng không thì ở vậy. Nhưng đúng là làm như thế sẽ thiệt thòi cho cậu ấy quá. Tuy nhiên nếu giờ mà phải rời xa cậu ấy thì tôi khó lòng mà làm được. Tôi phải làm thế nào cho vẹn cả đôi đường? Xem thêm chủ đề:nguoi tinh tre, phi cong, may bay ba gia, nhan tinh, tinh mot dem, cuong nhiet, hanh phuc gia dinh, tinh yeu gioi tinh, bao phu nu, bao gia dinh Nguồn EVA.VN