"Em có còn chờ tôi nơi đó?" (Phần 7)

Discussion in 'Tình yêu - Gia đình - Giới tính' started by bboy_nonoyes, Jan 3, 2015.

  1. bboy_nonoyes

    bboy_nonoyes Administrator Staff Member

    (Lượt xem: 286)

    Những lời yêu chôn chặt, những góc khuất trong trái tim chẳng thể giãi bày… Một chuyện tình nín lặng… Âm mưu và toan tính được che đậy bởi vỏ bọc thánh thần. Tình yêu trong sáng khuất lấp đi bởi vẻ ngoài gai góc và mạnh mẽ. Yêu thương đôi khi không thể nói thành lời mà phải dùng con tim cảm nhận. Người đàn ông ấy sẽ rẽ hướng nào trước những bề nổi của âm mưu? Cho tới tận cùng, ánh sáng tình yêu có về sưởi ấm với một tâm hồn cô quạnh?

    Cùng đón đọc câu chuyện tình yêu éo le và nhiều ẩn khuất Em có còn chờ tôi nơi đó? trên Tình yêu giới tính.


    Nhã Phương ngồi thẫn thờ trong căn nhà của chính mình. Tú Linh đã ra về và để lại trong tim Nhã Phương những khoảng trống đáng sợ. Nhã Phương đưa đôi mắt nhìn về chiếc khung ảnh, nơi có tấm hình kỉ niệm giữa Phương, Nam Khánh và Ngọc Huân. Cô cảm thấy sợ hãi… Nhã Phương tiến tới, ném chiếc khung ảnh xuống nền nhà. Mảnh kính đâm vào tay Phương chảy máu…

    Bài liên quan:

    a>

    Một cuộc tình bỏ quên (Phần 1)

    Mình chia tay thôi, ngày mai em cưới

    Lấy vợ cho chồng!



    *****

    Gần một tuần sau khi Tú Linh bất ngờ ghé thăm Nhã Phương, cô gần như lặn mất tăm. Những cuộc điện thoại của cả Ngọc Huân và Nam Khánh đều bị lỡ. Phương chưa tìm được cách để đối diện với hai người bạn sau khi biết về sự thật nghiệt ngã đó.

    - “Phương định trốn bọn tôi đến khi nào đấy?”

    Ngọc Huân chờ Nhã Phương ở cửa nhà. Mặc dù lúc này trời đã khá khuya.

    - “Trốn gì đâu, dạo gần đây tôi bận quá nên mới như vậy thôi. Có việc gì mà tìm tôi muộn vậy?”

    - “Giờ gặp bạn bè cũng phải có lí do à? Từ bao giờ chúng ta trở nên xa cách đến như vậy thế?”

    - “Uhm… vậy vào nhà đi.”

    - “Nhã Phương đi cùng tôi được không? Đi uống chút gì cho ấm người…”

    - “Vậy đi thôi”

    Phương nhanh chóng trèo lên chiếc xe máy của Huân. Cũng đã quá lâu rồi cô không uống. Lời mời của Huân lúc này giống như cách để cô có cớ mà cho phép mình say.

    [​IMG]

    Đã quá lâu rồi cô không uống. Lời mời của Huân lúc này giống như cách để cô có cớ mà cho phép mình say. (Ảnh minh họa)

    Có chút hơi rượu trong người, cả hai dường như thật hơn.

    - “Hình như lâu rồi ba chúng mình không ngồi với nhau nhỉ?”

    - “Ba chúng mình? Ý Nhã Phương nói là Khánh nữa?”

    - “Uhm, chứ còn ai, chúng ta là bạn mà”

    - “Thì tại… Khánh có người yêu rồi mà”

    - “Kể cũng đúng, ai trong chúng ta rồi cũng phải yêu thôi. Mà ông thấy, tôi có đáng được yêu không?”

    - “Ngoại trừ cái khoản Phương hay uống rượu với chúng tôi thì… Phương là một cô gái đáng yêu đó chứ”

    - “Xạo, tôi thấy mình kì cục chứ đáng yêu gì”

    - “Cố tỏ ra mạnh mẽ như vậy, Phương có cảm thấy mệt mỏi không?”

    Phương im lặng. Nước mắt cứ thế trào ra. Phương ghét cái cảm giác này ghê gớm vì nó làm cho cô cảm thấy mình yếu đuối. Phương gạt đi nước mắt, nhấp cạn chén rượu đầy.

    - “Huân biết chuyện của tôi và Khánh đúng không?”

    Phương nhìn sâu vào mắt Huân để tra khảo.

    - “Chuyện gì? Chuyện Phương yêu thầm Khánh á? Tất nhiên là biết rồi, chúng ta từng nói về điều này còn gì?”

    - “Không, chuyện khác…”

    Ngọc Huân cảm thấy hơi chột dạ vì sự nghiêm túc đến đáng sợ này của Nhã Phương:

    - “Chuyện gì?”

    - “Chuyện gia đình tôi và gia đình Khánh?”

    Huân khựng người lại khi nghe Nhã Phương nói câu này. Anh hốt hoảng và lo lắng:

    - “Ai nói cho Phương biết điều này? Là ai? Tú Linh đúng không?”

    - “Ai nói thì quan trọng gì. Quan trọng điều đó là sự thật mà nó… quá nghiệt ngã”.

    Huân chạy tới ôm chầm lấy Nhã Phương. Anh sợ cô sẽ biến mất vì nỗi đau này.

    - “Phương đừng buồn, đừng khóc. Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi. Có Huân ở đây mà”

    [​IMG]

    Nước mắt cứ thế trào ra. Phương ghét cái cảm giác này ghê gớm vì nó làm cho cô cảm thấy mình yếu đuối. (Ảnh minh họa)

    Phương đẩy Huân ra, gượng cười:

    - “Thôi nào, Phương không yếu đuối đến vậy đâu. Có thể nó khiến Phương bị sốc nhưng Phương quen rồi, dù sao Phương cũng xác định chuyện tình với Khánh chỉ là sự viển vông thôi mà. Thêm điều này nữa chỉ càng khiến cho mọi chuyện cần phải chấm dứt sớm hơn mà thôi. Mà tại sao Huân không nói điều này với Phương? Tại sao Huân lại giấu kín chuyện này bao năm qua?”.

    - “Vì cả hai người đều là bạn tôi, tôi không muốn cả hai cùng đau khổ. Huân cảm thấy có lỗi khi đã tiết lộ điều này để giờ đây Phương biết. Huân đã yếu lòng khi cho Tú Linh biết mọi chuyện. Vì, Huân đã từng nghĩ mình và Tú Linh sẽ cưới nhau. Nhưng…”

    - “Tại sao Huân lại có thể điềm tĩnh đến như vậy khi Tú Linh phản bội?”

    - “Vì Huân sợ làm lớn chuyện lên, Tú Linh sẽ lại tiết lộ chuyện của hai người. Huân đã cố bưng bít mọi thứ nhưng rồi cuối cùng Tú Linh vẫn nói ra điều đó”

    Nhã Phương ôm lấy bạn, vỗ nhẹ vào người Huân để động viên:

    - “Không sao đâu, Phương cảm thấy chịu đựng được. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, đừng tự trách mình như thế. Chúng mình về nhé”

    Hôm đó, Nhã Phương và Ngọc Huân nắm tay nhau về nhà. Cả hai có cảm giác như những ngày của tuổi trẻ đang về.

    *****

    - “Em ngủ chưa?”

    Ngọc Huân gọi điện bằng giọng không thể dễ nghe hơn.

    - “Anh có chuyện gì vậy? Anh say rồi, tôi không muốn nói chuyện với anh”

    - “Em phải nói… Bởi câu chuyện này không liên quan tới tôi và em. Tại sao em lại làm thế?”

    - “Làm gì? Ra là thế… chị Nhã Phương cũng nhanh thật đấy, mới thế mà anh đã biết chuyện rồi?”

    - “Em định làm trò gì thế? Tôi đã từng nói cấm em không được nói điều đó. Em phản bội tôi để yêu Khánh tôi không nói. Nhưng có nhất thiết phải chà đạp lên tình cảm bạn bè của họ bằng cái cách hèn hạ mà em đang làm không?”

    [​IMG]

    Tú Linh cúp điện thoại xuống, đôi mắt của người con gái đó hằn lên những cơn oán hận. (Ảnh minh họa)

    - “Để tôi nói cho anh biết, ở đời, không gì hèn bằng không có tiền. Tôi đã trải qua những năm tháng khổ sở như vậy nên tôi biết… Vì thế, tôi cần phải có được anh Khánh. Tôi thừa nhận, tôi đã từng yêu anh. Nhưng tình yêu với anh chỉ có tình yêu với một người… Còn anh Khánh làm tôi có cả tương lai. Vì thế, tôi sẽ làm tất cả để có anh Khánh. Kể cả việc phải làm tổn thương chị Nhã Phương”

    - “Em đáng sợ quá… Nhưng tôi nói lại một lần nữa, tôi sẽ không để cho em làm hại Phương và Khánh đâu. Đây là lần cuối cùng tôi nói với em về điều này. Lần sau, tôi sẽ không nói mà hành động đó”.

    Tú Linh cúp điện thoại xuống, đôi mắt của người con gái đó hằn lên những cơn oán hận. Tú Linh nhếch miệng cười và rồi tự nói với chính mình:

    - “Tôi nhất định sẽ không để mất anh ấy đâu. Dù là anh hay Nhã Phương cũng đều không thể nào ngăn cản được”.

    Mời các bạn theo dõi phần 8 Em có còn chờ tôi nơi đó? trên Tình yêu giới tính vào ngày 2/1/2015


    Xem thêm chủ đề: em co con cho anh noi do, truyen ngon tinh, truyen dai ki, tro choi tinh ai, truyen ngan tro choi tinh ai, tam su, tam su tinh yeu, tam su tham kin, tam su buon, tam su gia dinh, tam su cuoc song, goc tam su, tam su ban doc, bao tam su, tam su phu nu, truyen, doc truyen, truyen ngan, truyen tinh yeu, chuyen tinh yeu, tinh yeu, tinh yeu gioi tinh, phu nu, bao phu nu, hanh phuc gia dinh, gia dinh, bao gia dinh, eva

    [​IMG]
    Nguồn EVA.VN
     
  2. Facebook comment - "Em có còn chờ tôi nơi đó?" (Phần 7)

Share This Page