Tôi đi học… hạnh phúc!

Discussion in 'Tình yêu - Gia đình - Giới tính' started by bboy_nonoyes, Nov 25, 2013.

  1. bboy_nonoyes

    bboy_nonoyes Administrator Staff Member

    (Lượt xem: 295)

    Đến mới biết đó là khóa học Nghệ Thuật Quyến Rũ. Tôi không hào hứng cho lắm vì trước nay những lớp học như thế tôi kinh qua không biết bao nhiêu rồi nhưng chẳng có hiệu quả gì, tỏ tình lần đầu đã bị thất bại. Đang vẩn vơ suy nghĩ thì giảng viên của lớp kêu tên tôi hỏi: “Bị giật hụi hay sao mà buồn vậy chị?”. Mọi người cười ồ lên, theo phản xạ tự nhiên, tôi cũng cười.

    Cô giáo tên là Phan Thị Huyền Trân, cô có phong thái và phương pháp sư phạm rất Tây. Mở đầu lớp học là một câu hỏi nghe muốn ngả ngửa: “Ở đây, chị em nào còn cái ngàn vàng?”. Một rồi hai, ba, bốn, năm…. mười cánh tay đưa lên. Toàn bộ không có ai dưới 25 tuổi, người lớn nhất 32. Cô chỉ tay về phía cái sọt rác: “Thấy cái sọt rác để làm gì không, tự ngồi vào và vui lòng tự đóng nấp nhé ”. Như bình thường thì chắc chúng tôi cảm thấy bị xúc phạm nhưng với cách nói hài hước, duyên dáng và có phần thấu hiểu của cô, chúng tôi lại cười xòa lên một lần nữa.

    Không khí trở nên cởi mở hơn, một cô gái trong số “hàng quá đát” đặt câu hỏi: “Nhiều đứa bạn của em, nhan sắc bình thường, sự nghiệp tèng tèng, chiều cao khiêm tốn mà lấy được chồng giàu, chiều chuộng, có đứa còn lấy được chồng Tây xuất ngoại, trong khi em tự thấy mình cũng không đến nỗi nào, công việc thành đạt mà vẫn…ế?”.Tôi nhìn qua, không phải cô ấy không đến nỗi nào mà là rất xinh. Câu hỏi ấy như nói hộ lòng mình, dù thực tế, tôi mới là người không đến nỗi nào chứ không phải rất xinh.

    Lúc này thì cô giáo thôi đùa cợt và tỏ ra rất tâm lý: “Bạn rất đẹp nhưng không quyến rũ vì cái đẹp ấy bị giấu ở bên trong, chính bạn còn không nhìn thấy nó thì làm sao người đối diện thấy được nó. Đã đến lúc phải thay đổi và khai phá nét đẹp tiềm ẩn của mình thôi”. Nói rồi cô hướng dẫn cách làm sao để có một ánh mắt có hồn, nụ cười duyên dáng… tất tần tật những thứ có thể gây ấn tượng ngay lần đầu gặp mặt. Đã thế, cô còn cho hàng loạt công thức và bài tập về cách luyện tập ánh mắt, nụ cười, dáng đi… để về nhà làm, hôm sau kiểm tra. Thú thật, tôi thấy chưa nơi nào có kiểu bài tập về nhà lạ như vậy.

    “Cô chỉ cho em cách làm sao quyến rũ được mẹ chồng với ạ?” – một chị khá lớn tuổi vốn rất kín tiếng hôm nay cũng cởi mở đặt câu hỏi. Chuyện là chị này rất đau khổ vì chồng mình quá nghe lời mẹ, đến tiền lương hàng tháng anh cũng đưa hết cho mẹ, đi chợ hàng ngày chị còn phải ngửa tay xin. Sau nhiều năm liền triền miên sống trong u uất cuối cùng chỉ với một bức tâm thư gửi cho chồng và mẹ, chị đã giải quyết được vấn đề. Chiếc chìa khóa ở đây chính là khơi dậy tính đàn ông trong người chồng và sự đồng cảm của thân phận phụ nữ nơi người mẹ mà nếu không khéo sẽ thành ra là kẻ ích kỷ. Cô không ngừng lại ở việc tư vấn, mà còn chỉ dẫn rõ ràng từng bước thực hiện nhằm tránh việc rủi ro đáng tiếc. Cơm lành canh ngọt, cả nhà đều vui, còn chị Ngọc thì nước mắt tuôn trào vì quá hạnh phúc chỉ sau vài buổi học.

    Cô Huyền Trân bộc bạch: “Phụ nữ Việt Nam mình có đức hy sinh, chịu đựng cao cả nhưng cũng chính vì vậy mà họ rất khổ. Mang lại chìa khóa để tự họ đem lại hạnh phúc cho chính mình đó là vọng lớn nhất của chúng tôi”. Trải qua 8 khóa đào tạo, đến bây giờ thành viên của Khóa học này đã lên đến con số 300 và dường như chưa ai rời nơi này mà không cảm nhận được sự hạnh phúc. Chính vì vậy, các học viên bảo với nhau rằng đây là ngôi nhà hạnh phúc. Khi bước vào khóa học, ai cũng nặng nề, u uất, thế nhưng, khi bước ra ai cũng vui vẻ, phấn chấn.

    Ngày cuối cùng là ngày vui nhất vì các chị em thay nhau kể chiến công của mình. Người thì khoe đã tìm được một nửa đích thực của mình sau 27 năm trời tim kiếm, người thì chinh phục được bà sếp khó tính, người thì đã dứt ra khỏi mối tình đau đớn suốt 6 năm trời... Còn chị Q, quản lý cấp cao của một tập đoàn lớn tại TPHCM thì hạnh phúc vì cuối cùng sau 43 năm trời gồng mình lên như một người đàn ông trong gia đình giờ đã được làm phụ nữ đúng nghĩa. Chị Q. đến với khóa học khi hôn nhân của chị đang đứng bên bờ vực của sự sụp đổ. Chị bàng hoàng khi phát hiện chồng mình đã ngoại tình hai lần với thư ký của chị. Chị vẫn khăng khăng đó là lỗi của chồng và không một mảy may thay đổi quyết định ly dị. Thế nhưng, sau khi nhận ra rằng mình đã quá sai khi cướp đi quyền được che chở, bảo vệ của chồng chị đã cho anh được làm một người đàn ông đích thực và họ lại hạnh phúc như thuở nào.

    Còn tôi, tôi hạnh phúc vì từ bóng tối của “đêm trường trung cổ”, tôi đã bước ra ánh sáng sau gần 30 năm xuân xanh. Cuộc sống này, hạnh phúc đôi khi là do may mắn, nhưng giờ đây tôi thấy mình hơn cả may mắn vì đang sở hữu những chiếc chìa khóa để tự mình mở bất kỳ cánh cửa nào đến với hạnh phúc. Cảm ơn Nghệ Thuật Quyến Rũ, cảm ơn Cô và ngôi nhà của hạnh phúc.

    Nguồn EVA.VN
     
  2. Facebook comment - Tôi đi học… hạnh phúc!

Share This Page